Thursday, August 13, 2009

Dạ Khúc...



"Tình yêu là một khái niệm vừa gần mà cũng vừa xa. Cũng có nhiều định nghĩa về nó, nhưng tôi không hiểu sao mỗi khi nhắc đến nó, không chỉ riêng tôi mà ai cũng cảm thấy bồi hồi. Giống như người ta nhớ đến một kỷ niệm của một thời đã qua.
Đây là bài hát tôi thương vẫn hay nghe. Phải chăng bởi giai điệu của nó quá gần gũi? Phải chăng bởi nó quá tâm trạng? Phải chăng bởi nó nói hết những tấm lòng của một người con gái mà sâu xa hơn là một người phụ nữ.Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy". Những đêm trắng, những tháng ngày trống vắng xa xôi, những giờ phút cần có người bên cạnh. Tôi nghĩ khoảng không gian vắng lặng cũng đủ để người ta mang trong mình tâm trạng khắc khoải. Nỗi lòng của con người có đâu là giới hạn khi mà nó cứ chất chứa và ngập tràn trong cuộc sống đầy bộn bề lo toan này. Người con gái trong bài hát có phải là chính bạn hay một ai khác. Phụ nữ chúng ta, ai cũng có những phút yếu lòng, những lúc "say nắng". Nhưng đôi khi, cũng chỉ đơn giản là một chữ CẦN. Cần hơi ấm bàn tay, cần một chút câu hỏi han, cần sự động viên. Như thế có là tham lam quá không, khi mà giờ đây các đấng mày râu luôn" tiết kiệm" lời nói. Tôi thiết nghĩ, ai cũng vậy, con người mà, khi cần cũng mệt mỏi như ai! Và đâu chỉ thế, cũng cần đươc cảm thông và lắng nghe, chia sẻ. Cuộc sống quá bận rộn, cớ sao chúng ta cứ phải làm khổ nhau bởi những điều không đáng có, phải vậy không?

Người con gái trong bài hát dường như đã bị sự cô đơn chất chứa ám ảnh, đau đáu một nỗi niềm. Nỗi niềm lo sợ một ngày hạnh phúc sẽ rời xa, người mình yêu thương sẽ không ở bên mình.

Vậy đấy, tình cảm của con người cũng là điều dễ hiểu khi mà chúng ta thấy cần nhau trong cuộc đời này. Nếu như tình cảm yêu thương đó được san sẻ chia sớt cho đồng loại thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao?

Có những điều cũng chẳng dễ nói ra, nhưng khi đã gọi tên nó thành lời thì nghĩa là mọi trở ngại về khoảng cách, về sự khó khăn, về tất cả sẽ được hóa giải.

Dạ khúc

Sáng tác: Quốc Bảo

Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng.

Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu.

Đã cần thế, thương thật rồi
Vẫn như anh còn xa rất xa
Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
Em thèm cần anh đến muôn lần.

Thế tình nhé, xin về gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
Nối em vào anh chiếc hôn nồng.

PS: Cai này là Trâm thấy hay nên chôm về đóa, nhưng công nhận tác giả viết giống ý Trâm ghe luôn he he.

2 comments:

  1. Bài đi chôm hèn chi ta đọc thấy là lạ, tưởng nhỏ này qua bển tức cảnh sinh tình! ^^
    Chiều nay CK đi nhậu nà, nói cho bạn Zo ganh tỵ chơi dzị đó! (Quăng dép chạy ... )

    ReplyDelete
  2. Mam ca loc dung lai do, ta ma ve den VN la biet tay

    ReplyDelete